Câu chuyện về ý chí làm giàu của một doanh nhân khiến chúng ta phải suy ngẫm…
- XEM THÊM: TUỔI 25 TÔI ĐÃ TỪ BỎ DANH VỌNG ĐỂ CHẠY THEO ĐAM MÊ.
- BÍ MẬT MỞ CHÌA KHÓA THÀNH CÔNG MÀ BẠN CHƯA BIẾT
- BẠN SẼ THẤT BẠI RẤT NHIỀU NẾU KHÔNG CÓ KỸ NĂNG BÁN HÀNG
- CÁCH TRẢ LỜI PHỎNG VẤN TIẾNG ANH HIỆU QUẢ
Mỗi ngày nó đi làm vợ khéo léo đút vào ví nó 10 ngàn đồng để nó đổ xăng và chi tiêu, nó tằn tiện lắm vì đổ xăng hết 8000 đồng còn 2000 đồng chỉ đủ cái bánh mỳ đạm bạc. Mỗi ngày nó đi qua những quán cà phê sang trọng nó nhìn vào mà thèm được 1 lần ngồi đó, khi nó còn là giám đốc chính công ty nó mở ra nó còn thỉnh thoảng dám bỏ chút tiền vay mượn được trước đó để cafe,nhưng cũng chỉ thỉnh thoảng thôi vì mỗi lần như vậy cũng hết tới vài chục ngàn trong khi thu nhập của nó thì chưa thấy đâu. Bây giờ nó phá sản làm gì còn xu nào mà cafe, nó nhìn thấy những người đàn ông thành đạt đi xe hơi, quần áo bóng bẩy bước vào quán, họ nói cười vui vẻ, gọi đồ thoải mái mà không cần biết giá, họ ăn sáng, rồi lại cafe có lẽ 2 người cũng hết cả trăm bạc. Với nó 100 ngàn là cả 10 ngày tiêu pha dè xẻn. Nó ao ước chiếc xe sufat cũ nó đang đi biến thành chiếc xe hơi sang trọng, nó mơ người đàn ông phong độ bước xuống xe kia là nó, nó nghĩ đến đó và chợt lướt qua dáng vẻ của chính mình. Nó nặng có 51kg mà cao tới 1m73 trông nó thật chẳng khác nào một thằng nghiện, nó mơ được mặc lên mình bộ đồ hiệu mà người đàn ông đó đang mặc, có lẽ cũng tới hàng chục triệu, nó chỉ mơ hồ như vậy vì nó đã bao giờ dám bén mảng đến những cửa hàng đồ hiệu đó đâu. Bộ đồ của người đàn ông đó cũng bằng cả gia sản mà bây giờ nó có. Mà nó có gì cơ chứ, thứ nó có nhiều nhất là nợ mà, nó phá sản công ty và ôm đống nợ mà trong mơ nó cũng không dám nghĩ tới. Chẳng biết tới khi nào thì nó mới hết nợ. Ôi có lẽ những điều nó nghĩ chỉ là thiên đường mà nó chẳng bao giờ có được.
Nó về với thực tại, mỗi tối nó về nhà bên cạnh người bạn đời dám liều mình lấy nó, sống cùng nó với những mơ ước mà người khác kể cả gia đình nó cho là viển vông, chỉ có Vợ nó dám làm điều mà người khác không làm đó là tin tưởng nó. Minh chứng rõ nhất cho sự liều mạng đó là kết hôn và chịu trách nhiệm cùng nó. Nó quyết tâm làm giàu
Ngày cưới nó cũng là một sự kiện mà nó chẳng thể quên, nó phải đi đón dâu tới hơn 250km, quê nó ở xa lắm, tận miền núi nghèo xơ xác, nó và gia đình nhà trai đến xin dâu mà hàng xóm tưởng tới cướp dâu vì khi đó mới có 4h sáng. Gia đình nhà gái tiễn con đến nhà trai và khi trời hửng sáng thì anh vợ nó đã rơi nước mắt vì thương em, sao một cô gái học ở Pháp về, gia đình tri thức cơ bản, được theo đuổi bởi những giảng viên đại học, con nhà giám đốc sở của tỉnh mà lại không chọn lại đi chọn thằng con nhà nghèo, gầy ốm, nợ nần, phá sản. Chỉ nghĩ đến đó anh vợ nó đã rơi nước mắt thương em. Con đường dốc ngoằn nghèo, sóc và khó đi cuối cùng cũng đưa cả đoàn đến được nhà trai. Lần đầu nhìn thấy gia cảnh của cháu rể mà dì vợ nó khóc như một đứa trẻ, dì chạy vội vào phòng cưới nó và nước mắt không ngừng rơi. Nó nhìn vợ nói “Em bảo dì đừng có khóc, em làm dâu ở đây vài hôm thôi. Nơi ở vợ chồng mình sẽ là thủ đô.”
Nó còn nhớ, sau đám cưới ở quê, mở những phong bì tiền mừng của bà con chỉ là 20-30k nhưng là tình cảm chất chứa trong đó mong vợ chồng nó hạnh phúc. Sau đám cưới người buôn bò đến đòi tiền vì nhưng gia đình nó không có. Nó nhớ lắm ánh mắt của cha khi đó. Nghị lực làm giàu lại trỗi dậy
Vợ nó về làm dâu đến chút của hồi môn như đôi bông tai bên gia đình cũng không đủ điều kiện sắm được.
Rồi sau đám cưới vợ chồng nó cặm cụi bắt xe về Hà Nội trong cảnh nó thất nghiệp, công việc bấp bênh và vợ thu nhập cả làm thêm chỉ có hơn 1 triệu đồng. Nó đi làm và mơ hồ mong tìm kiếm được công việc ưng ý và cơ hội tiến thân thực hiện mơ ước nhưng mãi mà cơ hội chẳng tìm đến nhưng trong nó luôn có một niềm tin rằng tương lai phía trước nó là một con đường sáng. Dù trong bất cứ hoàn cảnh nào nó vẫn rất lạc quan, có lẽ chính thái độ lạc quan và ý chí vươn lên mãnh liệt của nó đã làm ấm lòng người vợ hiền của nó. Nó ôm ấp giấc mơ làm giàu mỗi ngày
Mỗi tối trở về nhà trong căn phòng 8m2 chật chội 2 vợ chồng nó hay nói với nhau: Giá mình có 24m2 như căn phòng làm việc ở cơ quan vợ nó thì tuyệt biết bao. Rồi vợ chồng nó nhẩm tính 24m2 x 8Tr/m= 192 triệu. Mỗi tháng vợ chồng nó mới có tổng thu 1,2 triệu thì phải mất tới 13 năm mới có thể sở hữu được 24m2 đất khi đó với điều kiện đất không lên giá và vợ chồng nó không được tiêu gì hết. Nghĩ đến đó thì bầu trời như tối sầm lại, nhưng trong tâm trí nó vẫn hiển hiện suy nghĩ “phía trước là một con đường sáng”. Con đường làm giàu không hề dễ dàng, nhưng nó rất tin vào chính mình
Rồi thời gian cứ trôi đi 2 năm, 3 năm, 5 năm…. những gì nó mơ ước dần trở thành hiện thực, chỉ 1 năm sau những khó khăn đó nó tìm thấy cơ hội và mua được bất động sản đầu tiên, 2 năm sau nó sở hữu xe hơi sang trọng rồi cứ thế nó sở hữu công ty riêng với nguồn thu nhập cao, nó đi khắp nơi trong nước và quốc tế để học hỏi và thu nạp những tinh hoa. Nó của ngày nào giờ đã khác. Thành tựu của nó so với những người khác chẳng đáng là bao nhưng với nó là cả một câu chuyện cổ tích. Hôm nay nó sống ở một trong những nơi sang trọng bậc nhất thủ đô. Nó đã hiện thực hóa ước mơ làm giàu của mình
Nó có xe riêng, công ty riêng phát triển, nó có gia đình êm ấm và tin tưởng, nó tạo lập được sự nghiệp không chỉ cho riêng nó mà cả hàng trăm người đi theo nó.
Mơ ước của nó giờ không còn nhỏ bé bọc trong những thứ vật chất tầm thường mà ở khát vọng cả đời nó theo đuổi đó là sự nghiệp giáo dục dù nó là một doanh nhân. Giờ nó viết sách, nó đi chia sẻ câu chuyện thần kỳ về làm giàu, về cuộc đời nó đã trải qua để khích lệ những người đang giống nó trước kia dám vững vàng bước tiếp vì nó tin rằng PHÍA TRƯỚC BẤT CỨ AI ĐỀU LÀ CON ĐƯỜNG SÁNG nếu họ dám tin và thắp lên ngọn lửa từ chính trái tim họ.